Chú Thần Sứ dừng một chút rồi nói: "Nếu tên môn nhân kia giết Trường Sinh Kiếm, sau lại giết các ngươi... Cuối cùng e là cũng phải chết trên tay hắn!
Người này chính là như vậy, nếu thực lực các ngươi quá yếu, hắn sẽ không đích thân ra tay.
Ngươi có thể hiểu là hắn đang nuôi cổ, nuôi ra một con cổ trùng mạnh nhất, sau đó hắn sẽ đích thân ra tay tiêu diệt, hiểu chưa?"
Phương Bình bỗng thả lỏng lông mày, cười nói: "Ý của tiền bối là, dù hiện tại ta ra tay tiêu diệt môn nhân của hắn, hắn cũng chưa chắc sẽ ra tay, đúng không?"
"Không sai!"
Chú Thần Sứ nói xong cười nói: "Nhưng mà... Ngươi nên cẩn thận! Môn nhân lần này xuống núi có thực lực cấp Đế, người sau này có lẽ còn mạnh hơn! Ngươi phải hiểu, hắn là lão cổ hủ từ thời Sơ Võ, một số môn nhân của hắn... Nếu không chết, thực lực sẽ không chênh lệch nhiều so với môn nhân của chín Hoàng bốn Đế. Huống hồ, chín Hoàng bốn Đế biến mất nhiều năm, hắn thì không, như vậy, hắn có môn nhân là cường giả cấp Thánh Nhân cũng không có gì lạ.
Thậm chí... cấp Thiên Vương?"
Phương Bình cau mày nói: "Cấp Thiên Vương? Mạnh đến vậy ư?"
"Nói như vậy cũng không quá đâu, những năm qua, không ít người chứng đạo Thiên Vương, trong đó có Nguyệt Linh, Loạn Thiên Vương, Mạc Vấn Kiếm, Thiên Cực,... Đều là những người chứng đạo Thiên Vương trong tám ngàn năm qua"
Chú Thần Sứ suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Một số môn hạ của hắn... Rất khó nói! Có lẽ là có... Nếu biết điều, khi đột phá, ngôi sao bản nguyên không sáng lên, thì khó mà phát hiện "Nghĩa là, nếu hiện tại ta giết tên môn nhân này, sau đó sẽ có Thánh Nhân xuất hiện, giết Thánh Nhân, thì Thiên Vương sẽ đến?"
Phương Bình nở nụ cười: "Này hình như... Không có gì"
Chú Thần Sứ cười nhạo: "Ngươi đánh giá cao hắn quá! Ngươi thật sự cho rằng hắn sẽ đưa đầu người cho ngươi sao? Môn nhân của hắn có thể chết, nhưng chết... cũng không thể bị người mạnh hơn giết. Ngươi có lực chiến cấp Thánh Nhân, ngươi dám giết môn nhân của hắn, ngày mai sẽ có Thiên Vương đến giết ngươi, nếu không là hắn thì cũng là người của hắn.
Đây mới là phong cách của hắn!
Nếu ngươi chỉ có lực chiến tuyệt đỉnh, tiêu diệt môn nhân cấp Đế của hắn, hắn không sẽ ra mặt.
Ngươi có lực chiến cấp Đế, giết Thánh Nhân, hắn cũng không sẽ ra mặt.
Nói chung, ngươi có thể lấy yếu thắng mạnh, lấy mạnh thắng yếu thì không được...
"Đúng là bá đạo và vô sỉ!" Phương Bình cười nhạt: "Ta chỉ mới là tuyệt đỉnh!"
"Nếu ngươi không đồ Thánh thì cũng chẳng thành vấn đề, nhưng ngươi giết Thánh Nhân, ngươi cảm thấy hắn sẽ quan tâm ngươi là tuyệt đỉnh hay không sao?"
Sắc mặt Phương Bình trở nên âm trầm: "Nói như vậy, ta không thể ra tay? Một khi ra tay, hắn có thể sẽ xuống tay với ta?"
"Rất có thể"
"Tiền bối.." Phương Bình bỗng nhiên cười tươi như hoa, nhìn về phía Chú Thần Sứ.
Chú Thần Sứ hình như biết hắn muốn làm gì, lười biếng nói: "Đừng hy vọng vào lão phu! Nếu lão phu không bị nhốt thì ta cũng không sợ tên kia, hắn mạnh hơn thì lại làm sao? Nhưng lão phu hiện tại là tù nhân... Nhóc, ngươi đừng gây phiền phức cho lão phu!
Nếu hắn dám để môn nhân xuống núi, có lẽ cũng đã biết vài chuyện, chuyện lão phu ra tay, hắn không hẳn không biết. Như vậy, rất có khả năng hắn muốn dụ ta ra ngoài.
Tên này năm xưa tìm ta chế tạo thần khí cho hắn, ta không để ý tới hắn, hiện tại có lẽ hắn đang rất tự tin. Tìm được lão phu, ép lão phu làm vài chuyện, có lẽ đây là mục đích của hắn.
Phương Bình, ngươi đừng nghĩ gắp lửa bỏ tay người, nếu thật sự dẫn đến chỗ lão phu... Trái Đất sẽ bị hủy diệt! Một khi lão phu đánh nhau với hắn, sẽ không cố ý chọn địa phương, Trái Đất tuyệt đối sẽ bị hủy diệt!" Phương Bình lại nhíu mày, trầm giọng nói: "Vãn bối không định như vậy, vãn bối chỉ đang suy nghĩ một vấn đề... Nếu người này đến từ Cực Đạo, lẽ nào không niệm tình Cực Đạo Thiên Đế sao?"
"Đừng nghĩ đến mấy thứ vớ vẩn đấy" Chú Thần Sứ cười nhạo: "Môn hạ Cực Đạo? Hắn mà là môn hạ Cực Đạo gì chứ? Ngươi bảo nhóm người Vương Kim Dương cẩn thận một chút, hiện tại thực lực bọn họ chưa đủ, có lẽ hắn còn chưa lọt mắt, một khi thực lực đủ mạnh... Người đầu tiên tiêu diệt Cực Đạo Thiên Đế có lẽ chính là hắn!
Thay thế!
Tụ khí vận của bốn Đế, có lẽ đây mới là mục đích lớn nhất của hắn.
Ngươi nghĩ sao hả? Người này dã tâm rất lớn. Nhưng lão phu không ưa hắn. Võ giả, mặc kệ ngươi là người tốt hay xấu, là cường giả, thì ít nhiều đều có điểm khiến người khác phải kính nể... Hắn... E là không có"
"Đã như vậy, lẽ nào năm xưa bốn Đế không biết?"
"Biết thì lại làm sao?" Chú Thần Sứ hỏi ngược lại: "Lẽ nào biết thì phải giết hắn? Năm xưa hắn làm môn hạ của bốn Đế, hắn cũng từng góp công góp sức cho bốn Đế. Cường giả như vậy, lại không tạo phản, ngươi vì sao phải giết hắn? Chỉ vì hắn không có đức sao? Ngươi nghĩ bốn Đế là loại người gì?"
"Phá bảy.." Phương Bình cau mày, thậm chí có thể là phá tám! Phe Phong Thiên bỗng dưng xuất hiện đúng là mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn dự liệu của Phương Bình. Chú Thần Sứ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Ngươi đi tìm Mạc Vấn Kiếm! Phe Phong Thiên... Phe Phong Thiên.." Chú Thần Sứ hình như nghĩ tới điều gì: "Mạc Vấn Kiếm... Lão phu nghi ngờ, người tính kế hắn chính là Phe Phong Thiên!"
"Hả?" Phương Bình nhíu mày.
Chú Thần Sứ cười nói: "Mạc Vấn Kiếm... Nói như thế nào nhỉ, hắn thiếu rất nhiều thứ, nhưng không có nghĩa là không có điểm giới hạn. Lúc hắn nổi lên, rất nhiều người đoán trước đoán sau, có người nói chính hắn tự biên tự diễn, giết vợ lừa dối Thương Miêu... Ta thấy không hẳn là do hắn làm!
Trước đây không nghĩ nhiều, bây giờ suy nghĩ một chút, thủ đoạn này khá giống với thủ đoạn của phe Phong Thiên.
Thay thế... hay cho âm mưu thay thế.
Không chỉ là Mạc Vấn Kiếm.." Bỗng dưng, Chú Thần Sứ lại cân nhắc nói: "Thú vị, lão phu thậm chí hoài nghi, Hồng Vũ cũng có liên quan đến hắn! Hồng Vũ thay thế... Thay thế phân thân Địa Hoàng!
Mạc Vấn Kiếm thay thế... thay thế Bắc Hải!
Hai người này cũng có chút liên quan, thêm vào một số nhân vật khác, nói không chừng đều là Phong làm ra!"
Phương Bình hơi chấn động!
"Còn có... Lê Chử!" Chú Thần Sứ nhíu mày nói: "Lê Chử, có lẽ hắn đã triệt tiêu diệt Chưởng Ấn Sứ! Ta không biết Lê Chử là quân cờ của hắn, hay Chưởng Ấn Sứ mới là quân cờ của hắn.
Nếu là Lê Chử, thì bố cục của hắn trong những năm qua thật sự đáng sợ.
Nếu là Chưởng Binh Sứ, thì nghĩa là bố cục của hắn đã thất bại trong tay Lê Chử!"
"Lê Chử tiêu diệt Chưởng Ấn Sứ?"
"Không sai" Chú Thần Sứ gật đầu nói: "Khi đó có sao lớn lờ mờ, có lẽ chính là Chưởng Ấn Sứ. Cái tên này... Cũng không phải người tốt, tính cách của Chưởng Ấn Sứ cũng tương tự Phong.
Hai tên này cấu kết làm chuyện xấu, muốn thay thế địa vị của các nhân vật một thời, ừm, khả năng này rất có thể đã xảy ra. Nhưng hiển nhiên, có lẽ là thất bại rồi.
Lão phu suy đoán, Lê Chử mới là người thắng, hắn không phải quân cờ của Phong.
Mạc Vấn Kiếm... Xem như một nửa thất bại"
Nói đến đây, lão già lẩm bẩm lầu bầu, cười nhẹ: "Cuối cùng, cũng chỉ giúp người khác nuôi cổ! Hắn thoát khỏi kiếp trước của mình, có lẽ là vì đã nhận ra gì đó.
Người khác lợi dụng hắn, hắn cũng muốn nhìn bầu vẽ gáo, muốn thay thế vị trí Nhân Vương đời này... Mạc Vấn Kiếm... Vẫn ở thế hạ phong.
Nhưng nếu ngươi nói cho hắn biết chuyện của phe Phong Thiên, có lẽ hắn sẽ hiểu ra vài chuyện. Phong rất cẩn thận, nhưng cũng rất tự đại. Lực chiến của Mạc Vấn Kiếm không tệ, nếu biết chuyện, có lẽ sẽ tử chiến với tên kia đến cùng!"
Phương Bình mệt mỏi nói: "Ta không quan tâm chuyện này, chuyện ta quan tâm là bây giờ ta nên làm gì? Theo ý tiền bối, ta không thể ra tay giết tên môn nhân kia, nhưng tên môn nhân kia muốn khiêu chiến Lý lão sư, lẽ nào ta phải nhìn Lý lão sư đi chịu chết?"
Chú Thần Sứ tùy ý nói: "Vậy cứ để cho Lý Trường Sinh đánh thử một trận là được! Nếu không được, ngươi ra tay tiêu diệt đối phương! Cùng lắm thì một vị Thiên Vương xuất hiện, lúc đó, ngươi kéo đám người Võ Vương ra ngoài, thế chẳng phải mọi chuyện được giải quyết rồi sao?"
Nói xong, ông lại nói: "Hoặc ngươi để hắn truy sát ngươi vào Thiên Phần giả!"
Phương Bình cười nói: "Cũng được... Nhưng mà... Nếu tiền bối đã nói như thế, nếu thật sự đến lúc đó, ta giao Trái Đất cho tiền bối, tiền bối giúp ta tọa trấn Trái Đất nhé?"
Chú Thần Sứ hừ lạnh một tiếng: "Đừng mơ!"
"Tiền bối, thật sự đến lúc đó, ta cũng không có cách nào, ngài cũng không thể nhìn Trái Đất diệt vong chứ?"
"Vậy cũng tốt, lão phu có thể thoát thân"
1752 chữ